Anh chỉ cần em - Thẩm Dạ Diễm [Full] Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, nhất thụ nhất công, HE. "Nếu trên đời này chỉ có một người có thể đem lại hạnh phúc cho cậu ấy, thì người đó nhất định phải là tôi -Liêu Duy Tín!". Liêu Duy Tín không ngờ rằng có một ngày anh
Anh Chỉ Thích Hình Tượng Của Em [Tới Chapter 20] - Truyện Tranh Đam Mỹ - ưng tỷ - ƯNG TỶ - UngtyComics - Đọc truyện tranh đam mỹ ưng tỷ - ƯNG TỶ - UngtyComics - Đọc truyện tranh đam mỹ ƯNG TỶ miễn phí, là nơi tổng hợp Truyện Tranh Đam Mỹ nét vẽ đẹp và sắc nét, cập nhật hay và nhanh nhất ƯNG TỶ
Chương 38: Pn4 :tiêu công liêu duy tín đón sinh nhật. Chương trước Chương tiếp. “Anh nói xem… nên tặng anh quà gì nhỉ?”. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói mềm mại của Bạch Ký Minh, còn mang theo chút cảm giác biếng nhác – xin đừng hiểu nhầm, Liêu Duy Tín trong lòng rất
Trọn bộ SỐNG LẠI ĐỂ CHUỘC LỖI | MC Lê Tuyênhttps://www.youtube.com/playlist?list=PLtpziWLSVRKkdxAQ2V1ZiPSfZziQ2Ijbl&playnext=1&index=1#Audiođammỹ#
2jZG.
Áng mây lơ lửng chẳng thể nào nắm giữ Vẻ biếng nhác lại khiến người yêu thương Sự quyến rũ ẩn trong nét ngây thơLàm anh chẳng thể nào quên được Mãi mãi yêu em, yêu nụ cười mê ngườiĐã bao lần khiến anh mất tríChìm đắm trong tình yêu của em, anh không còn cô đơn nữa Đây chính là ước hẹn kiếp trước của đôi hẹn kiếp trước Mạch Hạo VănSau này Liêu Duy Tín luôn tin rằng, mình đã yêu Bạch Ký Minh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Mặc dù từ trước tới nay Liêu Duy Tín chưa bao giờ tin vào cái gọi là tiếng sét ái tình, hơn nữa lúc đó, anh cũng không nhận thấy có chút rung động với anh chàng mà thằng bạn chí cốt Đỗ Tử Thành giới thiệu lần này, kỳ thực Liêu Duy Tín cũng chẳng có nhiều cảm xúc, ngoại trừ khuôn mặt có thể nói là khá tuấn tú trên tấm có điều anh đã gặp vô số cậu chàng điển trai như thế này. Hấp dẫn, ngang bướng, ngây thơ hay chững chạc… chỉ cần quơ một cái là có cả nắm. Anh có tiền, có địa vị, có thế lực, thực tế anh chẳng thiếu gì “đối tác”.Ồ, tôi không hề có ý nói Liêu Duy Tín lăng nhăng, mặc dù anh có điều kiện để làm như thế. Sự thật là anh rất thận trọng khi giải quyết vấn đề. Anh không baogiờ tự chuốc lấy những phiền phức không đâu vào mình. Đỗ Tử Thành là một người anh em rất đáng tin cậy, người anh ta giới thiệu chắc cũng không đến nỗi nào. Huống chi dạo này đúng là anh có chút cô đơn, từ sau lần chàng nghệ sĩ trẻ kia đột nhiên trở thành ngôi sao, anh chưa từng tìm thêm ai khác.“Thử cậu ta xem.” Đỗ Tử Thành tiện tay ném cho Liêu Duy Tín mấy tờ giấy, trên đó là những dòng chữ ngay ngắn rõ ràng, đầy đủ họ tên, giới tính, tuổi tác, học lực, chiều cao, cân nặng, sở thích, khái quát tính cách, kèm theo một tấm ảnh đời thường, mặt sau có cả phiếu khám sức khỏe gần đây. Liêu Duy Tín phì cười “Thứ này do cậu làm sao? Người ngoài không biết còn tưởng mình tuyển nhân viên khách sạn cũng nên”.“Cậu ta tự viết đấy, bảo là hai bên nên hiểu trước một chút về nhau thì tốt hơn. Cậu ta làm gì cũng rất có kế hoạch, chẳng khác gì cậu.” Đỗ Tử Thành ghé sát vào mặt Liêu Duy Tiến, ra vẻ thần bí nói “Hàng chuẩn đấy, cả phụ nữ cũng chưa từng động vào”.“Bao nhiêu tiền?” Liêu Duy Tín châm một điếu thuốc, nói Tử Thành đạp luôn một cú “Mẹ kiếp! Cậu nghĩ mình là “tú ông” chắc? Cậu ta bảo, chỉ chơi đùa thôi, đừng có làm như thể cậu ta là trai bao của cậu. Người ta có công việc nghiêm chỉnh, nhưng cậu đừng hỏi nhiều làm gì. Yêu cầucủa cậu ta là, chơi đùa trong một tháng, sau đó coi như chưa từng quen biết. Không hỏi nghề nghiệp, không hỏi quá khứ, chỉ hưởng thụ hiện tại”.“Hả?” Liêu Duy Tín nhướng mày, “Định dùng kế lạt mềm buộc chặt’ à, chỉ sợ lại bám nhằng nhẵng đuổi cũng không đi thôi. Khả năng nhìn người của ông anh chẳng ra sao, thôi để đàn em tự đi gặp vậy”. Đỗ Tử Thành cười “Cậu đừng cho rằng mình giỏi, người ta không chừng còn coi thường cậu đấy”.Hai người đến quán cà phê đã hẹn, từ xa Liêu Duy Tín đã nhìn thấy Bạch Ký Minh. Lúc đó, Bạch Ký Minh đang ngồi bên chiếc bàn gần cửa sổ, nhìn ra ngoài đường phố đông đúc nhưng đầy đơn điệu của thành phố. Tóc ngắn, đen và mềm mại. Lông mi rất dày, làm đôi mắt có một vẻ gì đó cực kỳ quyến rũ. Áo sơ mi trắng giản dị, quần sẫm màu. Còn nhớ rõ trong phần thông tin cá nhân đã viết cao một mét tám ba, so với dân Đông Bắc, cũng không hề rất trầm tĩnh, đó là cảm giác đầu tiên của Liêu Duy Tín đối với Bạch Ký Minh. Cậu ngồi đó, dường như mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt hẳn đi. Sự hối hả nhộn nhịp phía sau khung cửa kính càng tôn lên phong thái ung dung bình thản của Tử Thành nháy mắt với Liêu Duy Tín, ý muốn nói “Thế nào? Tuyệt chứ?”.Liêu Duy Tín không thèm để ý đến bạn mình, đi thẳng về phía Ký Minh quay đầu lại, nhìn thấy hai người họ, vội đứng dậy. Cử chỉ có chút thận trọng, không được tự nhiên lắm, nhưng cảm giác này chỉ thoáng qua mà thôi.“Xin chào, tôi là Liêu Duy Tín.” Liêu Duy Tín giơ tay ra.“Xin chào, tôi là Bạch Ký Minh.” Liêu Duy Tín phát hiện ra giọng nói của cậu rất lôi cuốn, không cao không thấp, rất hoàn hảo. Cậu nói chuyện có phần từ tốn, khiến người ta cảm thấy chững chạc mà không hề kiêu Duy Tín thầm mở cờ trong bụng, lần này Đỗ Tử Thành thực sự đã tìm được hàng thượng hạng mục tiếp theo thì khỏi cần phải nói nhiều, Đỗ Tử Thành uống một cốc cà phê, sau đó lấy cớ có việc chuồn trước, trên bàn chỉ còn lại hai người họ. LiêuDuy Tín nhìn ngắm những ngón tay mảnh khảnh của cậu đang nâng cốc cà phê lên, nhấp từng ngụm nhỏ.“Đến chỗ anh được không?” Bạch Ký Minh cười dịu dàng, ánh mắt trongvắt lộ vẻ chờ đợi nhìn anh. Đôi mắt của cậu lúc nào cũng long lanh, chứa đựng một chút ngây thơ vô tội. Xem ra tính tình rất được, lại không quá quyết đoán. Có thể nói, ngay từ đầu Liêu Duy Tín đã bị Bạch Ký Minh lừa đẹp. Ai có thể ngờ được, một người bề ngoài hiền lành dịu dàng là vậy, lại có tính cách lạnh lùng cố chấp như Duy Tín không đưa Bạch Ký Minh đến chỗ ở thực sự của mình, chẳng qua là “đối tác” trong một tháng, đương nhiên không xứng được bước vào nhà chính. Liêu Duy Tín có ba căn hộ trong thành phố S, anh đưa Bạch Ký Minh đến căn hộ ở khu đô thị mới Hỗn Nam. Nơi này buổi sáng ít xe cộ, gần khách sạn, đi làm cũng khá lệ cũ anh uống một chút rượu, nhưng Bạch Ký Minh chỉ muốn uống nước giải khát, cậu nói bị mẫn cảm với rượu, Liêu Duy Tín cười, cũng không ép. Thành phố này khác với khu vực miền Nam, đàn ông có tửu lượng càng cao càng dễ kết thêm bạn mới. Liêu Duy Tín nhận thấy Bạch Ký Minh không phải loại người thường xuyên tham gia các cuộc nhậu nhẹt, không có vẻ khôn khéo lõi đời, trên người phảng phất nét thư sinh, rất nhã nhặn thanh thoát. Khí chất này chẳng thể lừa nổi ai, có những thứ muốn giả cũng không giả đó là đi tắm, Liêu Duy Tín vào trước, vội vàng dội nước qua loa rồi quấn khăn tắm đi ra, đổi cho Bạch Ký Minh Duy Tín châm một điếu thuốc, sẵn sàng đối mặt với việc chờ đợi một khoảng thời gian dài. Lần đầu tiên bao giờ cũng phải có rất nhiều cam đảm, hơn nữa hai bên mới quen nhau chưa đầy một tiếng đồng hồ. Cho dù giây tiếp theo đột nhiên Bạch Ký Minh lao ra nuốt lời đòi về, anh cũng có thể hiểu hình như Liêu Duy Tín có phần đánh giá thấp Bạch Ký Minh. Chưa đến hai mươi phút, cậu đã tắm xong bước ra, lại còn hoàn toàn không mặc gì.“Thật ngại quá, tôi không tìm thấy khăn tắm.” Bạch Ký Minh cười, nước trên tóc chảy xuống, đi qua phần xương quai xanh gợi cảm, lăn xuống tận kiếp, rõ ràng là cố ý. Liêu Duy Tín giơ tay ra tóm lấy cậu ném mạnh xuống giường, lao đến bắt đầu Duy Tín rất cẩn thận. Không thể chỉ biết lo thân mình mà làm lơ cảm giác của đối phương, anh hy vọng hai bên đều cảm thấy vui vẻ, chí ít cũng không để Bạch Ký Minh cảm thấy khó quả thật tốt, khuôn mặt Bạch Ký Minh đỏ bừng, vẻ thất thần mơ màng trong giây lát vô cùng quyến rũ, Liêu Duy Tín không nhịn nổi cúi đầu hôn nhẹ lên môi người quấn quýt cả đêm, rồi ngủ một mạch đến tận trưa hôm sau. Lúc Liêu Duy Tín tỉnh dậy liền nhìn thấy Bạch Ký Minh đang ngoan ngoãn ngủ bên cạnh mình yên tĩnh như một đứa trẻ, dường như sự hoang dã và đam mê đêm qua chỉ như giấc mộng Nam Kha. Trước tiên cho cậu ta ăn chút gì đã? Liêu Duy Tín nhìn Bạch Ký Minh ngủ rất say, do dự một chút, cuối cùng không nỡ đánh thức cậu, đứng dậy đi rửa phải đến khách sạn xem qua. Liêu Duy Tín mặc âu phục, lấy chìa khóa dự phòng từ trong ngăn kéo ra. Anh viết vài câu dặn dò lên giấy, ghi lại số di động và đặt cả chìa khóa lên đầu đến tiệm ăn nhanh dưới lầu, anh đặt một suất, yêu cầu một tiếng nữa mới mang lên, sau đó lái xe đến khách giờ chiều, Liêu Duy Tín nhận được điện thoại từ Bạch Ký Minh.“Sao rồi? Ăn gì chưa?” Liêu Duy Tín đối với “đối tác” tốt hết chỗ nói, dịu dàng quan tâm lại hào phóng, có điều một khi đã chấm dứt thì chẳng khác nào người dưng nước lã.“Đều ổn, cảm ơn.” Giọng nói của Bạch Ký Minh vẫn cứ trầm và chậm, sau đó cậu hỏi “Tối nay anh có về ăn cơm không?”.Sao nghe như thể nàng dâu đang chờ chồng về nhà, Liêu Duy Tín cười thầm trong bụng, ngẫm nghĩ tan ca cũng chẳng có việc gì, liền nói “Có, có về ăn”.“Ừm, vậy tôi đợi anh.” Bạch Ký Minh nói rất tự nhiên như thể bọn họ đã sống cùng nhau lâu lắm vậy. Cúp máy rồi mà Liêu Duy Tín vẫn cảm thấy có chút lạ lẫm. Cảm giác đó không hình dung nổi, dường như rất yên bình, lại cực kỳ dễ chịu, tóm lại chẳng có gì xấu. Anh chàng Bạch Ký Minh này, cũng có chút thú vị. Liêu Duy Tín nhếch môi cười, đột nhiên rất muốn về nhà sớm một chút.
Tên đam mỹ Anh chỉ cần em Tác giả Thẩm Dạ Diễm Thể loại Đam mỹ, hiện đại, nhất thụ nhất công, HE. Tình trạng bản gốc Hoàn Tình trạng bản edit Đã xuất bản Độ dài 34 chương + 4 phiên ngoại Edit và Beta Dương Kiểm dịch Giới thiệu Biển người bao la, nhưng bởi vì duyên số, nên hai ta gặp nhau và yêu nhau. Rồi cũng chính tại duyên số chia đôi nên cuộc tình ta đành xa cách. Có người chỉ là một hình bóng lướt qua đời ta, nhưng có người lại ở lại mãi mãi trong sâu thẳm tâm hồn. Rốt cuộc duyên số và tình yêu, hạnh phúc và định mệnh phải lý giải thế nào mới hợp lý đây? Liêu Duy Tín không ngờ rằng có một ngày anh lại bị đá một cách không thương tiếc. Trước đó anh và đối phương đã có một tháng sống bên nhau vô cùng ngọt ngào ấm áp, đến nỗi anh đã quên mất sự trôi chảy không ngừng của thời gian. Giao kèo của họ đã đến thời hạn cuối cùng. Mọi thứ đều phải chấm dứt, cả duyên số, cả tình cảm. Tất cả quay trở lại nhịp sống thường nhật. Đó là điều mà Bạch Kì Minh – người yêu trong một tháng của anh muốn, và cậu đã làm được. Liêu Duy Tín là một người đàn ông thành đạt chín chắn, anh có quyền có thế, có không ít những người ngưỡng mộ anh. Xung quanh anh chưa bao giờ thiếu “đối tác”. Tính cách dứt khoát kiên định, sau khi xong chuyện, anh và “đối tác” không còn dính líu gì cả. Lúc bên nhau, Liêu Duy Tín là một người tình dịu dàng tâm lý, nhưng khi chia tay, anh không ngại lạnh lùng tàn nhẫn với đối phương. Duy chỉ có lần này, đối phương còn lạnh lùng tàn nhẫn hơn anh. Trong lúc anh còn đang chìm đắm trong giấc mộng tình yêu đẹp đẽ. Bạch Kì Minh đã biến mất như chưa từng xuất hiện, để lại một nỗi day dứt khôn nguôi trong lòng Liêu Duy Tín. Lòng tự tôn ép buộc anh phải quên cậu, trải qua sự nỗ lực không ngừng nghỉ, vết thương trong tim anh dần lên da non. Nhưng số phận trêu ngươi, một lần nữa họ gặp lại nhau. Và anh bất lực khi phát hiện ra tình cảm anh dành cho cậu chưa từng giảm đi, mà tăng dần theo thời gian, hình ảnh cậu chiếm trọn tâm hồn anh, anh không còn sức mà kháng cự. Liêu Duy Tín ngụp lặn trong mối tình da diết mà anh dành cho Bạch Kì Minh, anh nhận ra anh đã hoàn toàn thất bại, anh không thể để mất cậu, Bạch Kì Minh chính là người duy nhất anh muốn được nắm tay đi hết đoạn đường đời còn lại. Liệu những hi sinh cố gắng và tấm chân tình của Liêu Duy Tín có lay chuyển được quyết định sắt đá của Bạch Kì Minh không? Kì thực, Bạch Kì Minh cũng có tình cảm với anh. Vậy tại sao cậu lại cương quyết cắt đứt mối duyên giữa hai người? Khi duyên số không còn, liệu tình yêu có thực sự bị giết chết không? Cho dù không gặp nhau, nhưng trái tim vẫn hướng về nhau. Vậy đâu mới là con đường giải thoát cho hai người? Họ sẽ làm gì để vượt qua số mệnh, giành lấy hạnh phúc đây? Câu trả lời sẽ có trong “Anh chỉ cần em”. —————— Màn giới thiệu hoành tráng trên là của nxb, bây h là đến cảm nhận của riêng ta 3 Nội dung bộ này đọc ở trên là quá rõ rùi nên ta no repeat, quả thực là vốn hiểu biết của ta về tác giả này gần như là con số 0 tròn trĩnh nên cũng khó để có nhận xét chính xác, tuy nhiên là giọng văn của tác giả or maybe người dịch khá là hay, dù có đôi chỗ cảm giác câu văn còn hơi lủng củng nhưng là thuộc thể loại nhẹ nhàng tình cảm đúng loại yêu thích của ta nên ta đi đi lại lại thực thích bộ này. Công thụ trong này đều có thể nói là vừa cường vừa nhu, diễn biến tâm lý thật sự rất sâu sắc, nghe anh công mạnh mẽ phán một câu “Nếu trên đời này chỉ có một người có thể đem lại hạnh phúc cho cậu ấy, thì người đó phải là tôi – Liêu Duy Tín!” mà ta cảm giác lời ấy nói ra như một lời khẳng định, trói buộc hai người với nhau mãi mãi vậy. Qủa thật là hai người gần như sinh ra là để dành cho nhau đi, tình cảm trao nhau trong 1 tháng ngắn ngủi ấy sao có thể vô cùng mãnh liệt như vậy? Nhưng tình cảm ấy khiến cho ta cảm động. Cả câu truyện chẳng có cái gì gọi là sóng quá to, gió quá lớn, ngược quằn quại, hiểu lầm ghen tuông triền miên,… mà chỉ đơn giản là “Anh sẽ mãi yêu em, yêu em, giống như những cặp vợ chồng hạnh phúc nhất, cùng em già đi.” Bình tĩnh như những người trưởng thành thật sự, thể hiện rõ ràng cho một tình yêu vô cùng bền vững, cùng nhau vượt qua mọi rào cản xã hội. Đến được với nhau sau bao cuộc đấu tranh nội tâm. Ta chẳng cần phải dành nhau với ai, chỉ dành nhau với chính bản thân mình và rồi quả thật là họ cũng đến được với nhau, một cái kết viên mãn. Bộ này, không phải là hay đến kinh tâm động phách, sau một thời gian ta có thể sẽ lãng quên nó bởi nó chẳng có gì là quá đặc biệt nhưng lâu lâu mở lại ra, nghiền ngẫm một chút cũng cảm thấy thực tuyệt đi. “Chỉ cần còn yêu nhau, chỉ cần có em ở bên cạnh.” Link dẫn đến bộ edit Đã xuất bản rùi nên mn hãy nhanh tay mua a~ vs nói ra thật mất mặt ”> ta nếu không phải vì bộ này xuất bản thì cũng chẳng biết có bà tác giả mang tên Thẩm Dạ Diễm viết đam mỹ hảo hay này a nên cũng không rõ sẽ phải đi tìm link bộ này thế nào đâu 3
Cùng đọc truyện Anh Chỉ Cần Em của tác giả Thẩm Dạ Diễm tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Đam mỹ, hiện đại, nhất thụ nhất công, và Beta Dương Kiểm dịchTrong biển người đông đúc, nhưng vì duyên phận nên chúng ta gặp và yêu nhau. Nhưng cũng vì duyên vì số mà cuộc tình chúng ta phải chia xa nhau. Có người nào đó chỉ là hình bóng thoáng qua đời ta, nhưng đâu đó lại có một hình bóng mãi mãi tồn tại tận sâu trong tâm hồn. Cuối cùng duyên và phận, tình và yêu biết tìm câu trả lời thích đáng cho tất cả ở đâu đây?Liêu Duy Tín không ngờ rằng có một ngày anh lại bị đá một cách không thương tiếc. Trước đó anh và đối phương đã có một tháng sống bên nhau vô cùng ngọt ngào ấm áp, đến nỗi anh đã quên mất sự trôi chảy không ngừng của thời gian. Giao kèo của họ đã đến thời hạn cuối cùng. Mọi thứ đều phải chấm dứt, cả duyên số, cả tình cảm. Tất cả quay trở lại nhịp sống thường nhật. Đó là điều mà Bạch Kì Minh – người yêu trong một tháng của anh muốn, và cậu đã làm Duy Tín là một người đàn ông thành đạt chín chắn, anh có quyền có thế, có không ít những người ngưỡng mộ anh. Xung quanh anh chưa bao giờ thiếu “đối tác”. Tính cách dứt khoát kiên định, sau khi xong chuyện, anh và “đối tác” không còn dính líu gì cả. Lúc bên nhau, Liêu Duy Tín là một người tình dịu dàng tâm lý, nhưng khi chia tay, anh không ngại lạnh lùng tàn nhẫn với đối phương. Duy chỉ có lần này, đối phương còn lạnh lùng tàn nhẫn hơn anh. Trong lúc anh còn đang chìm đắm trong giấc mộng tình yêu đẹp đẽ, Bạch Kì Minh đã biến mất như chưa từng xuất hiện, để lại một nỗi day dứt khôn nguôi trong lòng Liêu Duy tự tôn ép buộc anh phải quên cậu, trải qua sự nỗ lực không ngừng nghỉ, vết thương trong tim anh dần lên da non. Nhưng số phận trêu ngươi, một lần nữa họ gặp lại nhau. Và anh bất lực khi phát hiện ra tình cảm anh dành cho cậu chưa từng giảm đi, mà tăng dần theo thời gian, hình ảnh cậu chiếm trọn tâm hồn anh, anh không còn sức mà kháng cự. Liêu Duy Tín ngụp lặn trong mối tình da diết mà anh dành cho Bạch Kì Minh, anh nhận ra anh đã hoàn toàn thất bại, anh không thể để mất cậu, Bạch Kì Minh chính là người duy nhất anh muốn được nắm tay đi hết đoạn đường đời còn những hi sinh cố gắng và tấm chân tình của Liêu Duy Tín có lay chuyển được quyết định sắt đá của Bạch Kì Minh không? Kì thực, Bạch Kì Minh cũng có tình cảm với anh. Vậy tại sao cậu lại cương quyết cắt đứt mối duyên giữa hai người? Khi duyên số không còn, liệu tình yêu có thực sự bị giết chết không? Cho dù không gặp nhau, nhưng trái tim vẫn hướng về nhau. Vậy đâu mới là con đường giải thoát cho hai người? Họ sẽ làm gì để vượt qua số mệnh, giành lấy hạnh phúc đây? Câu trả lời sẽ có trong “Anh chỉ cần em”.
Giới Thiệu TruyệnThể loại hiện đại đô thị, trọng sinh, ôn nhu anh tuấn công x lạnh lùng bá đạo mỹ thụEditor Viên Viên aka Tiêu Dao CầmDương Khinh TiêuDương Thần X Mộ Dung Y TịnhDương Thần, một giáo viên kinh tế bình thường của một trường đại học vì cứu một sinh viên nên ngã từ tầng mười lăm xuống đất chết, trọng sinh vào thân của một tên siêu cấp đào hoa ăn chơi sa đọa Dương Khinh Tiêu . Vì gia đình ép buộc vào làm việc trong công ty mà buồn bực uống rượu say bị tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh lại đột nhiên trở thành một người hoàn toàn Dung Y Tịnh, chủ tịch công ty thời trang nổi tiếng. Tuy có một vẽ đẹp thần thánh nhưng tính tình báo đạo lãnh khốc như ma quỉ. Một con người âm lãnh dưới sự chăm sóc ôn nhu ấm áp của trợ lý mới sẽ thay đổi như thế nào? Mời mọi người đọc đi sẽ biết nhá! Hô hô hô…Danh Sách Chương
anh chỉ cần em đam mỹ