NGÀY XƯA ƠI Ngày xưa ơi, mãi xa tuổi thơ, xa cánh diều chở bao ước mơ, còn đâu bóng hoàng hôn những chiều mờ tím. Ngày xưa ơi mãi xa tuổi thơ xa bến đò mờ sương cuối thu, xa dáng em gầy trong ướt áo, xa lời hứa khi xưa. 9 Chia sẻ lên Fact Tags: ios tinhtefact Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^ 3^) NghiepTranVINA VIP một năm Như Quỳnh biography. Như Quỳnh (born September 9, 1970, in Đông Hà, as Lê Lâm Quỳnh Như) is a Vietnamese-American pop singer who debuted in the 90s. After winning a televised national singing contest in 1991 held in Ho Chi Minh City, her family soon migrated to the US where she was introduced to Asia Entertainment in 1994 Ngày xưa ơi, mãi xa tuổi thơ, xa cánh diều chở bao ước mơ 13. còn đâu bóng hoàng hôn những chiều mờ tím… 14. Ngày xưa ơi mãi xa tuổi thơ, xa bến đò mờ sương cuối thu 15. xa dáng em gầy chẳng ướt áo, xa lời hứa khi xưa… 20. Ngày xưa có cánh diều chao hững hờ vi vút sau Cớ sao lòng da diết mãi khôn nguôi… 4. Bài thơ: Cơn mưa hạ - Tuyết Trang. Mưa lại về trên con phố ngày xưa. Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác. Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc. Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh. Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh. Tìm trong gió, trong mây Con nhớ mãi về ngày xưa ấy Cha dẫn con ra phố ngày hè Lần đầu tiên con rời xa bóng mẹ, dáng quê Con bình yên bên cha trước phố phường hối hả Giờ con nắm tay cha chầm chậm qua đường Con ước mình bé lại thuở thơ xa. Tuổi thơ con được mẹ cha ủ ấp tròn đầy Con cuộn mình trong hơi ấm sinh thành Bình yên giữa cuộc đời gió giông sấm chớp Thơ về mái trường là chùm thơ được nhiều bạn đọc đón đợi. Với những cô cậu học trò,ngôi trường giống như ngôi nhà thứ hai,nơi các bạn được học tập bao điều hay,lẽ phải,bao kiến thức để phục vụ cuộc sống ngày mai;nơi các bạn có thêm nhiều người bạn Tuổi thơ như áng mây rồi sẽ mãi bay về cuối trời. Thời gian xoá những kỉ niện dấu yêu. Ngày xưa ơi, mãi xa tuổi thơ. Xa cánh diều chở bao ước mơ. Còn đâu bóng hoàng hôn những chiều mưa tím. Ngày xưa ơi, mãi xa tuổi thơ. Xa bến đò mờ sương cuối thu. Fb07FK. PV Bạn đã sáng tác “Ngày Xưa Ơi” trong hoàn cảnh nào? – Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nhưng lại có nhiều dịp về làng quê làm băng video và biểu diễn. Có một buổi chiều, tôi về Thái Bình, đến nơi thì vừa hoàng hôn, bắt gặp khung cảnh bến đò rất nên thơ, ráng chiều đỏ rực chiếu xuống khúc sông, lung linh, huyền ảo…. và đêm đó, tôi viết ca khúc này. Lúc viết xong, tôi nhờ nhạc sĩ Quốc Bảo chỉnh sửa và đặt tên. Đọc thêm Giấc mơ trưa – Giáng Son – Bài viết Yến Dung và ca khúc đầu tay “Ngày xưa ơi”– Tác giả dẫn nguồn Thể Thao Văn Hóa– Nguồn tin VnExpress– Xuất bản 0907– Đường dẫn Thời gian khai thác 0753 VST Lời bài hát Ngày xưa có cánh diều chao hững hờ, vi vút sau rặng trengày xưa có cánh cò bay la đà, chập chờn theo đồng lúangày xưa ai hay cười hay dỗi hờn, chiều hái hoa triền đêngày xưa bến vắng lưu luyến con thuyền, chở người đi xa bờ Tuổi thơ như áng mây, rồi sẽ mãi bay về cuối trờithời gian .. xóa những kỷ niệm dấu yêu Ngày xưa ơi, mãi xa tuổi thơxa cánh diều chở bao ước mơcòn đâu bóng hoàng hôn những chiều mờ tím Ngày xưa ơi mãi xa tuổi thơxa bến đò mờ sương cuối thuxa dáng em gầy trong ướt áo, xa lời hứa khi xưa .. Cảm ơn Quý Cô Bác, Anh Chị đã ghé thăm Vàng Son! Tư liệu trên Vàng Son được sưu tầm và tổng hợp từ các Quý Báo, Quý Đài trong và ngoài nước. Bằng việc nhấp vào đường dẫn gốc ở mục trích dẫn nếu có, Quý Cô Bác, Anh Chị có thể xem đầy đủ nội dung bài viết, đồng thời góp phần ủng hộ các phóng viên, biên tập viên - những người đã dày công biên soạn, chắt lọc để đem đến cho chúng ta những nguồn tư liệu tuyệt vời. Việc đặt quảng cáo giúp Vàng Son có thêm kinh phí duy trì website qua từng năm, rất mong Quý Cô Bác, Anh Chị thông cảm nếu như điều này gây ảnh hưởng đến trải nghiệm trong quá trình sử dụng. Mọi ý kiến đóng góp, phê bình, ... thân mời Quý Cô Bác, Anh Chị để lại bình luận ở mỗi bài đăng hoặc gửi liên hệ thông qua Trang Liên Hệ. Vàng Son xin chân thành cảm ơn! Intro [Em] [Bm] [Em] [Am] [Em] [Fdim] [B7] [Em] [Em]Ngày xưa [Em]có cánh diều [Bm]chao hững [Em]hờ, [Am]vi vút sau rặng [Em]treNgày xưa [Am]có cánh cò [Em]bay la đà, [Fdim]Chập chờn theo đồng [B7] [Em]xưa ai hay cười [Bm]hay dỗi [Em]hờn, [Am]Chiều hái hoa triền [Em]sôngNgày [Am]xưa bến vắng [Em]lưu luyến con thuyền [B7]chở người đi xa [Em] thơ [Am]như áng [D]mây, rồi sẽ [C]mãi bay về cuối [Em]trờiThời [Am]gian xóa [G]những kỷ niệm dấu [B7] xưa [Em]ơi, mãi [D]xa tuổi thơ, [D7]xa cánh diều chở bao ước [Em]mơ [Am]còn đâu bóng hoàng [G]hôn những chiều mưa [B7] [Em]xưa ơi mãi [D]xa tuổi thơ, [D7]xa bến đò mờ sương cuối [Em]thu[Am]Xa dáng em gầy [G]trăng ướt áo, [B7]xa lời hứakhi [Em]xưa.[Em] [Em] [Em] [Am] [Am] [Am] [Am] [D] [G] [B] [B7][Em] [Em] [Em] [Am] [Fdim] [B7] [Em] [Em] Tôi vẫn luôn hướng về cái ngày xưa ấy bằng một nỗi nhớ thiết tha từ tận đáy sâu trái tim mình. Không phải như một sự tìm quên mà tôi biết, cái ngày xưa ấy đã mang lại cho mình nỗi yên bình nơi thực tại. Tôi lớn lên nơi miền quê thân thương với những cánh đồng lúa xanh mướt, trải dài đến ngút tầm mắt. Mỗi độ lúa chín vào mùa, mùi thơm của đất quyện với hương lúa mới cứ nao nao, nồng nồng, say say đến lạ! Tuổi thơ tôi cũng êm đềm trôi theo những kỉ niệm vui buồn nơi yên ả ấy Ngày xưa có cánh diều chao hững hờ, vi vút sau rặng tre. Ngày xưa có cánh cò bay la đà chập chờn theo đồng lúa. Ngày xưa ai hay cười hay dỗi hờn, chiều hái hoa triền đê. Ngày xưa bến vắng lưu luyến con thuyền chở người đi xa bờ Ngày xưa không phải là một quãng thời gian quá xa nhưng cũng không thể quay về được. Thời gian trong tôi như quay ngược trở lại, hoà với dòng hồi tưởng miên man. Ngày xưa! Có những chiều lang thang thả diều, vặt nhánh cỏ gà chơi chọi nhau chí chóe trên triền đê hiền hòa. Có những trưa nắng oi ả mắc võng ngủ mơ màng dưới rặng tre gió thổi vi vu. Có cả những con thuyền chầm chậm cần mẫn qua sông chở từng người đi về mỗi sáng, mỗi chiều. Ngày xưa chỉ còn là kỉ niệm về một thời thơ ấu hay hờn hay dỗi đã trôi xa thật xa Tuổi thơ như áng mây rồi sẽ mãi bay về cuối trời. Thời gian xóa những kỷ niệm dấu yêu Tuổi thơ tôi đã biết yêu quê hương qua từng câu ca dao của mẹ với cánh cò bay lả bay la, qua từng câu chuyện cổ tích của bà. Vẫn là những câu “ngày xửa, ngày xưa” nhưng mỗi chuyện, bà lại đưa tôi vào một thế giới mới, say mê hơn, háo hức hơn. Và đến giờ, cái điệp từ “ngày xưa” thêm một lần nữa trở lại, không phải với thế giới thần tiên mà với chính bản thân mình. Tôi lắng nghe trong lòng thổn thức tiếng gọi “Ngày xưa ơi” với bao cảm xúc ngổn ngang. Tôi lại như thấy thấp thoáng hình ảnh của đám bạn trẻ con ngày nào chân trần chạy băng băng trên cánh đồng, tay nắm chặt sợi dây diều, miệng tíu tít, còn đôi mắt háo hức dõi theo từng cánh gió chao nghiêng… Ngày xưa ơi, mãi xa tuổi thơ, xa cánh diều chở bao ước mơ, còn đâu bóng hoàng hôn những chiều mờ tím. Tất cả đã trôi xa. Cánh diều cũng như đứt dây bay về cuối trời. Dỗi hờn cũng không thể níu giữ những gì đã tuột khỏi tầm tay, chỉ còn có thể hồi tưởng lại những chiều thơ mộng với bóng hoàng hôn chầm chậm xuống dưới bầu trời chiều. Ngày xưa qua đi bỏ lại cả lời hứa của một thời thơ dại, bỏ lại tất cả những gì hồn nhiên, trong trẻo nhất. Giờ đây, khi đã là một “người lớn”, tôi chỉ còn lại những hoài niệm khắc sâu trong tâm khảm về một thời quá vãng. Tôi chỉ còn biết nhớ thiết tha một thời êm đẹp đã “ra đi không bao giờ trở lại”. Cuộc sống không hoàn toàn đẹp đẽ và bình yên như câu ca dao của mẹ, như câu chuyện cổ tích của bà. Cuộc sống cũng không êm ả như những chiều mùa hè đi tắm sông, thả diều, hái hoa, bắt bướm… Cuộc sống là những chuỗi ngày dài liên tục lao vòng quay bất tận của công việc và những mối quan hệ. Cuộc sống là những phút giây tất tả bận rộn với những vui buồn. Chỉ có dăm ba phút thảnh thơi, cho ngày xưa ùa về với biết bao kí ức, cho nao nao những yên ả tưởng như ngủ vùi lâu lắm. Ngày xưa không chỉ có toàn niềm vui. Kí ức chất chứa cả những nỗi buồn lãng đãng, những giọt nước mắt ăm ắp. Nhưng tôi vẫn luôn nhớ ngày xưa bằng một nỗi nhớ thiết tha từ tận đáy sâu trái tim mình. Không phải như một sự tìm quên mà tôi biết, cái ngày xưa ấy đã mang lại cho mình nỗi yên bình nơi thực tại. Dòng đời vẫn chảy trôi bình dị như bao lâu vẫn thế. Chỉ đôi khi trái tim đập ngược trở lại những hoài niệm ngày cũ. Để sau nỗi nhớ, sau nỗi buồn là những tiếng cười vui cho những ngày sắp tới. Để tôi vẫn luôn sống, vẫn luôn mạnh mẽ như một cây xanh nảy mầm rồi lớn lên tươi tốt từ những ngày xa xưa ấy.

ngày xưa ơi mãi xa tuổi thơ